Em rời đi lặng lẽ, không nói một câu... giữ lại trong tim nỗi trống vắng không thể lấp đầy.
Đã hơn một năm rồi phải không anh?
Một năm qua, không lúc nào em không tự hỏi: Vì sao ngày ấy mình không thể bên nhau?
Có phải vì em không đủ mạnh mẽ để níu giữ anh lại bên em hay là do em không còn yêu anh nữa?
Ngày ấy, em quyết tâm ra đi,rời khỏi anh với một khoảng trống rụng rời trong lòng chỉ với câu "em đã quyết tâm rồi.Không thương anh nữa đâu".
Cứ như vậy thôi. Từng giọt nước mắt em rơi tí tách. Em tự hỏi mình làm đúng hay sai? Em có hối hận không?...
Em thương anh nhiều lắm. Nhưng bên anh đâu chỉ mình em. Em biết anh thương em nhưng tình yêu đó không đủ để anh quên đi những người con gái khác.
Người con gái đó tìm em và khóc, cô ấy tâm sự về cuộc tình của hai người, là không biết hay cố tình không biết em đang đừng bên anh. Chứng kiến cô ấy rơi lệ. Lắng nghe cô ấy tâm sự. Em không nỡ cướp đi anh.
Anh nói anh không thể bỏ rơi cô ấy. Anh sợ cô ấy sẽ gục ngã. Sợ cô ấy sẽ vỡ tan thành những mảnh vụn thủy tinh.
Em đã nghĩ rằng cô ấy là thủy tinh yếu mềm dễ vỡ lắm.Còn em, có lẽ chỉ là những hạt cát mà thôi. Đánh cược một lần."anh à. Em buông tay anh về bên chị ấy nhé".Anh lặng im...Anh có biết rằng em đã hy vọng thế nào không?Em hy vọng anh sẽ giữ lấy em ở lại, cho em niềm tin, giữ lại tình yêu yếu ớt của em
Em chấp nhận buông tay anh ra..
Nhưng anh à, em hối hận rồi,em thực sự hối hận..
Cho đến lúc này, lúc nào em cũng nhớ về anh...
Em hối hận vì đã không đủ mạnh mẽ và quyết đoán để giữ anh bên cạnh.
Em hối hận vì đã hèn nhát mà chạy trốn tình anh
Em nhớ anh nhiều |
Giờ nghĩ lại, nếu anh cứ nắm chặt tay em không rời, cứ ôm em vào lòng không buông thì làm sao em có thể ra đi như vậy.
Chẳng phải anh nói anh yêu em rất nhiều sao? Em còn cần gì nữa. Nếu có bất kỳ điều gì ngăn trở, em cũng sẽ vượt qua để đến bên anh.
Có phải vì em đã không làm anh tin vào tình yêu của em dành cho anh nên anh cứ lặng lẽ nhìn e bước đi ra thật xa anh?
Em thật nhu nhược, khi cần dùng hành động để chứng minh tình cảm của em dành cho anh thì em chỉ biết chạy trốn
Em hối hận quá. Em đã mất anh thật rồi.
"Em ước gì cho thời gian trở lại
Mang anh về như những ngày xưa..."
Post a Comment