BREAKING NEWS

NHÂN ÁI

GIỚI TÍNH

DU LỊCH

Friday, January 2, 2015

“Mẹ ơi, mái tóc dài của con đâu rồi!”

Sau những lần truyền hóa chất, mái tóc của bé Băng cứ rụng dần. Căn bệnh ung thư quái ác đã khiến tấm thân bé trở nên gầy hao, tiều tụy, đầu không còn một sợi tóc. Mỗi lần đưa tay lên đầu, bé cứ thổn thức: “Mẹ ơi, mái tóc dài của con đâu rồi!”

Đã hơn 2 tháng nay, bé Hồ Thị Băng (SN 2003, học sinh lớp 4, trường Tiểu học xã Hướng Tân, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị) phải nằm viện điều trị thường xuyên. Căn bệnh ung thư máu quái ác khiến em phải đấu tranh giành giật với sự sống từng ngày. Có những lúc, bé phải quằn quại, đớn đau do không chịu nổi lượng hóa chất truyền vào người. Bởi vì, những lần truyền hóa chất như vậy luôn khiến em nôn thốc, nôn tháo do không quen thuốc.
Trên cơ thể của cô học trò nhỏ người Vân Kiều bắt đầu xuất hiện những vết lở loét. Dẫu vậy, dù đau đến mấy bé Băng cũng không khóc, mà chỉ biết nghiến răng chịu đựng.
Tiếp nhận lá thư ngỏ của tập thể thầy, cô và trò trường Tiểu học xã Hướng Tân, huyện Hướng Hóa, cùng với bao tình cảm đầy xúc động về cô học trò chăm ngoan, học giỏi nhưng lại đang mắc trên mình căn bệnh ung thư máu quái ác, chưa biết sống chết khi nào, khiến chúng tôi không cầm nổi lòng.
Theo địa chỉ ghi trong thư, người viết đã vượt hàng trăm cây số, giữa tiết trời giá lạnh của những ngày đầu đông để đến thăm gia đình bé Băng. Mất hơn 2 giờ, chúng tôi mới đến được điểm trường Hướng Tân, nơi bé Băng đang theo học. Tuy vậy, vừa đến nơi chúng tôi được các thầy cô thông tin rằng em Băng đã xin nghỉ học mấy ngày nay để đi điều trị bệnh.

Sau nhiều lần chuyền hóa chất, đầu tóc bé Băng cứ rụng dần, giờ không còn một sợi tóc
Trên đường tìm đến nhà em Băng, cô Lê Thị Ánh Tuyết (giáo viên chủ nhiệm) cứ xót xa về căn bệnh em Băng đang mang trong mình. “Ở lớp Băng là một học sinh chăm ngoan, được nhiều thầy cô trong trường và bạn bè yêu mến. Trong 4 năm học qua, Băng luôn đạt danh hiệu học sinh Giỏi. Đáng buồn là em đang phải đấu tranh với căn bệnh ung thư máu nhưng hoàn cảnh gia đình lại rất khó khăn”.
Khi nghe chúng tôi hỏi về bệnh tình của Băng, già Hồ Văn Chưn (ông ngoại Băng) cứ rơi nước mắt xót thương. “Mấy ngày ni cháu Băng ốm nặng nên mẹ cháu phải đưa về Đông Hà điều trị. Bệnh của cháu đã trở nên nặng lắm rồi nhưng gia đình không có tiền để điều trị cho cháu nữa” – ông Chưn ngậm ngùi.
Từ ngày cháu đi vào bệnh viện, ông Chưn cứ ngày ngày ngồi bên bậu cửa rồi nhìn ra phía ngọn núi trước nhà, cầu cho đứa cháu tội nghiệp của mình nhanh chóng khỏi bệnh. Dẫu rằng, bệnh tật của bé Băng phải điều trị lâu dài mới mong duy trì được sự sống.
Cô Tuyết cho hay: “Cách đây khoảng 5 tháng, Băng thường xuyên bị loét ở ngón chân, bàn tay, bị hành hạ bởi những cơn đau tức ngực khó thở, và không ít lần ngất xỉu trên lớp. Lo cho sức khỏe của con, chị Hồ Thị Giai (SN 1984, mẹ em Băng) phải vay mượn người thân được 8 triệu đồng để đưa em đi bệnh viện. 
Sau gần 1 tháng liền điều trị ở bệnh viện Đông Hà, các bác sĩ kết luận em bị mắc phải bệnh ung thư máu. Khi biết con bị bệnh ung thư, chị Giai như ngã quỵ, đau đớn đến tận cùng. Tuy vậy, dù khó khăn chị vẫn cố xoay sở để điều trị cho con.
Thông tin bé Băng bị bệnh ung thư khiến cả trường bàng hoàng, xót xa. Cũng vì quá thương em, tập thể cán bộ, giáo viên Trường Tiểu học Hướng Tân đã quyên góp được hơn 3 triệu đồng để gửi về bệnh viện, mong giúp đỡ được phần nào cho bé Băng tiếp tục điều trị bệnh.
“Từ ngày cháu Băng đi bệnh viện, cả trường ai cũng thương cho bệnh tật của cháu. Nhiều bạn bè của Băng cứ hỏi thầy, cô về bệnh của em khiến chúng tôi không cầm được lòng mình. Tập thể cán bộ, giáo viên và học sinh trong trường khẩn thiết cầu mong các nhà hảo tâm dang rộng vòng tay nhân ái, giúp cháu Băng, để cháu có thêm nghị lực vượt qua căn bệnh hiểm nghèo” – cô Hiền, tổng phụ trách Đội bày tỏ.

Gặp chúng tôi tại Bệnh viện, chị Giai cứ nước mắt ngắn dài: “Bệnh của cháu Băng đã tiến triển nặng lắm rồi. Các bác sĩ cho biết, bệnh này phải điều trị lâu dài, mới duy trì được sự sống. Nhưng giờ gia đình biết lấy đâu ra tiền để điều trị tiếp cho cháu. Chắc sắp tới em phải đưa cháu về nhà thôi”.
Sinh ra và lớn lên ở vùng núi, cuộc sống quanh quẩn với nương rẫy, nhưng cái nghèo vẫn bám riết gia đình chị Giai. Năm lên 20 tuổi, chị kết hôn với một chàng trai trong bản. Dù có với nhau 3 mặt con nhưng cuộc sống gia đình cũng không được yên ấm trọn vẹn.
Khi bị chồng ruồng rẫy rồi đuổi ra khỏi nhà, chị Giai phải bồng các con về nhà ông bà ngoại để nương thân. Suốt những ngày tháng đó, chị nén nỗi đau vào trong, chăm chỉ làm thuê, làm mướn, mà vẫn không đủ miếng cơm cho mấy mẹ con. Những ngày khăn gói đưa cháu Băng đi viện, chị Giai đành để lại hai cháu nhỏ là Hồ Văn Bảo (SN 2005) và cháu Hồ Thị Du Hi (SN 2009) cho bố mẹ mình chăm sóc.

Hơn hai tháng nay, Băng phải điều trị thường xuyên tại bệnh viện Đông Hà rồi đến Bệnh viện Trung ương Huế. Số tiền lo thuốc thang, hóa trị cho cháu cứ ngày càng lớn dần, vượt quá khả năng của gia đình. Cách đây 1 tuần, vì không còn tiền để cho cháu Băng tiếp tục điều trị nên chị Giai đã xin bác sĩ đưa cháu về nhà. Tuy nhiên, vì sức khỏe cháu quá yếu nên chị đành ngậm ngùi để con ở lại bệnh viện.
Nằm trên giường bệnh nhưng ngày nào Băng cũng hỏi mẹ: “Khi nào thì con được về để đi học? Con đau gì mà cứ cho con nằm viện mãi vậy. Con nhớ lớp, nhớ trường, nhớ thầy cô. Sao tóc con rụng hết thế này, làm sao con đi học đây?...”

Nghe những lời thổn thức của con, chị Giai như đứt từng khúc ruột. Ngày nào chị cũng ôm con than khóc, nhưng chính bản thân chị cũng cảm thấy bất lực. Phần thì thương xót cho con, phần thì lo lắng không có tiền để ăn, để lo thuốc thang cho con. Suốt cuộc trò chuyện, chị Giai cứ khẩn cầu: “Chú ơi, có cách nào cứu giúp con tui với. Nếu không cháu Băng sẽ chết mất”.
Về phần bé Băng, dù đang quằn quại trong nỗi đau thể xác nhưng em luôn khát khao được sớm khỏi bệnh. Khi được hỏi về ước mơ của mình, đôi mắt em ánh lên những tia sáng, rồi nhìn về bầu trời xa bên ngoài khung cửa sổ phòng bệnh: “Em ước mơ sau này trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho người khác”.
Chính sự hồn nhiên với ước mơ chữa bệnh cứu người, dẫu hiện giờ em cũng đang nguy kịch trước căn bệnh ung thư quái ác, khiến tôi và những người điều trị tại bệnh viện không cầm được nước mắt. Cầu mong có một phép màu nhiệm đến với bé lúc này.

Post a Comment

 
Copyright © 2013 TIN TỨC EXPRESS
Powered byBlogger